"tao ko muốn thi khối A!!!" tôi gào lên và diễn màn tuyệt vọngúp quyển sách lí dày cộp lên mặt.Nam đáp lại tôi = 1 thái độ thờ ơ đến tàn nhẫn. Nó vẫn bình thản voới gói bỏng ngô , vừa măn măn vừa lẩm bẩm cái bài tập chiết tiệt đã làm tôi bó tay.
-Đây là lần thứ 3 mày phớt lờ tao trong ngày!-tôi gần như nhảy cẩn lên lao tới chỗ thằng bạn.
Uh! Nam đáp( vẫn ko ngẩn lên nhìn tôi) ,đây cũng lá lần thứ n mày gào lên rùi đó (lại ăn và lầm bầm)
Đấy đang là vấn đề của tao, mày hiểu ko?Tôi để mình rơi phịch xuống ghế, mặt xụi ra như vừa mất 100k
Trái với mong đợi của tôi ,nam dừng công việc của nó lại, lấy ra 1 bộ mặt nghiêm túc đến nghiêm trọng và đến ngồi đối diện với tôi
- Nào nói đi, thế mày muốn ijì?
Trước 1 câu hỏi đơn giản và dễ hiểu, tôi ngớ người ra như 1 đứa chưa hề bít tiếng việt, chưa kịp đáp trả lại anm đã cười xoà: mày chi3 cú vì ko làm được bài đó thôi ,tao có thể giúp mày
-Ước mơ của tao là trở thành 1 nữ hoạ sĩ tài năng-tôi vẫn cứng đầu
-Hình như hồi trước mày nói ước mơ trở thành ca sĩ? nam ko giấu nởi giọng châm biếm-bít đâu mày sẽ thix làm chính trị gia thì sao? sở thix cũng hơi giong6' ước mơ , but về cơ bản thì hoàn toàn khác
-Mày ko hiểu jì hết!
-Chỉ là tao có ý tốt thôi-no' hơ' mắt ra chán nản
-Tao sẽ ko nói jì nếu mày ngừng than thở và để tao yên
-Ok, ngay bây jờ cũng được, tôi đứng dậy thu dọn sách vở.Chán,bực ,mệt, đau đầu,có lẽ ví nam bắt tôi nghĩ những điều ko muốn, dù sao chăng nữa cũng nên rời khõi đây
Trước khi ra khỏi cửa, 1 ý nghỉ bổng vụt khỏi miệng tôi"mày có chắc là mày muốn trở thành ai ko?
SORRY MI' BẠN TỚ MỎI TAY WÉ KHI SAU VIÉT TIẾP NHA^^